1. Kabuki là một trong 3 loại hình nghệ thuật sân khấu chính của Nhật Bản, cùng với kịch No và kịch rối bunraku. Kabuki ra đời vào đầu thế kỷ 17 dưới hình thức biểu diễn tạp kỹ, sau đó trở thành một loại hình kịch nghệ được ưa chuộng nhất trong thời kỳ Edo (1603-1868).
Bằng sự kết hợp giữa nghệ thuật diễn xuất, múa và âm nhạc, kabuki là môn nghệ thuật hết sức độc đáo và hiện được công nhận là một trong những loại hình kịch nghệ truyền thống vĩ đại của thế giới.
Cách trang điểm đặc trưng này của kịch Kabuki gọi là Kumadori (隈取り).
Nguồn: https://t.cn/A6Lrwewn
Hát bội của Việt Nam hoàn toàn không có cái kiểu vẽ mặt này. :)
2. Mão trong Kinh Kịch phần đắt nhất là đồng tâm kết, vì mão của Việt Nam mình không có cái đồng tâm kết.
(Hình mang ra so sánh là từ vở "Phong Tuyết Dạ Quy Nhân Hí Trang" + "Hồng Y Vũ" của diễn viên Dư Thiếu Quần.)
3. Dây của hát bội ngắn hơn của Kinh kịch chứ không dài như này.
Tóm lại cái dây cũng chả phải của văn hóa Việt Nam.
(Nguồn ảnh: https://t.cn/A6LrwewE)
4. Cái phần tóc giả này Trung Quốc gọi là "Lặc Đầu Thiết Phiến Tử" .
Lặc Đầu nghĩa là cái dây cuốn quanh đầu và kéo hai mắt xếch lên, còn Thiết Phiến Tử là phần tóc giả được điểm thêm châu, ngọc.
Thiết Phiến tử là đặc trưng thường thấy trong tạo hình vai đán của Kinh kịch.
Ở hát bội thì cái phần này nếu có thì cũng là vòng nhỏ hơn, và không có đính kim sa hột lựu như Trung Quốc.
Ngắn gọn là không phải của văn hóa Việt Nam.
(Nguồn ảnh:
https://t.cn/AiKrSCLp)
5. Cách trang điểm trong mv là của thời Đường, mấn của Việt Nam nhưng lại đi với Thiết Phiến Tử của Trung Quốc là cái thể loại quần què gì?
Hai cái chấm bên khoé miệng gọi là Diện Yếp và nó đếch liên quan gì tới văn hoá Việt.
(Bên trái là hình Nhiệt Y Trát, bên phải là từ mv của giÁm đỐc sÁnG tẠo)
6. Bonus tí là có bạn gửi cho tụi mình cái link order taobao quả mũ của anh Penis Đạo =)))))) Ai muốn mua có thể tham khảo nha =))))))
幅治这行话€TBB61VwGtis€转移至淘宀┡ē【绒球凤冠 新娘头饰 凤冠霞帔 中式婚礼 婚纱影楼摄影 艺术写真】;或https://t.cn/A6LrwewT 點£擊☆鏈バ接,再选择瀏覽→噐咑ぺ鐦
緮置这行话₳9vBn1Vwtd80₳转移至τáǒЬáǒ【戏曲头盔平天冠/戏具戏帽/婚纱聂影凤冠/穆桂英刀马旦七星额子】;或https://t.cn/A6LrwewR 嚸↑↓擊鏈ㄣ接,再选择瀏覽嘂..咑№亓
Xem bản dịch
7. Sau khi page này lên bài bóc anh Giám Đốc đạo nhái trang phục thì anh đã đáp trả rằng mình đang "Kết hợp nhiều nền văn hoá Á Đông khác nhau." Lươn lẹo giỏi lắm Tenis. Anh đã thích lươn lẹo thì tôi chiều, giờ tôi lại bóc tiếp việc anh bê y nguyên đồ từ Trung Quốc về đấy chứ có sáng tạo cái quái gì đâu. Kiểu này là đem về y chang chứ không phải "lấy chỗ này một ít, chỗ kia một ít" như anh đã nói, tự vả có vui không anh ?
Anh nói là mang văn hoá các nước kết hợp lại với nhau nhưng lại quên mất rằng trước khi kết hợp một thứ gì thì phải biết tôn trọng thứ đó. Việc giữ nguyên vẹn, chỉn chu một bộ trang phục cũng là biểu hiện sự trân trọng đối với văn hoá của một quốc gia. Anh cắt nát văn hoá của người ta, đồng thời cũng đang chà đạp lên chính văn hoá của đất nước mình, bất kể ai nhìn vào thì cũng đều phẫn nộ cả, nên là anh thôi cái trò đổi trắng thay đen đó đi Denis Đạo.
Chi tiết xem trong từng hình.
8. Cái mão bên nữ lỡ đạo rồi thì đạo luôn của nam cho công bằng.
Mua hàng Taobao thì cũng không mất bao nhiêu tiền cả.
Nguồn: Lấy hình trên Baidu nhưng không vô được bài viết gốc :((((
9. Đây là tạo hình "Đao Mã Đán" trong Kinh Kịch. Đao Mã Đán chỉ những nhân vật nữ mặc giáp phục, mang vũ khí, động tác biểu diễn vừa anh dũng thiện chiến, vừa duyên dáng mềm mại đầy nữ tính.
Tới bộ này cái mão không khác chút nào luôn, có điều anh chỉ bỏ đi cái Thiếp Phiến Tử của người ta thôi.
Còn cái nữa, như đã nói ở trên thì Đao Mã Đán là vai nữ nhưng lại do nam diễn vì trong Kinh Kịch có một cái gọi là "Càn Đán Khôn Sinh" (nữ diễn vai nam, nam diễn vai nữ) đây là nét đặc sắc độc nhất vô nhị của Hí kịch nói chung và Kinh kịch nói riêng. Nó là tài sản riêng có và là niềm tự hào của người dân Trung Quốc, ấy vậy mà anh Giám Đốc lại thản nhiên đem về, trộn cái độc đáo đó của người ta vào nồi lẩu của anh, dân Trung nó biết thì nó tế sống anh đấy.
Nguồn ảnh: Baidu
10. Poster
11. Cái cờ này gọi "Khốc Kỳ"
Tìm điểm khác nhau đi nào :)))
Cre: https://t.cn/A6Lrwewj
12. Đây là tạo hình của Hoa Kiểm. Hoa kiểm là một loại vai trong hí kịch , là vai nam có tính cách mạnh mẽ , thô bạo , thậm chí có thể là âm hiểm , hung ác.
Đầu đội mão Hoa Kiểm (chính trực, thẳng thắn). Sau lưng mang Khốc Kỳ (tướng quân đánh trận,anh dũng, thiện chiến). Cái mặt ấy, tuy rằng mình bóc ra được là của Kabuki, nhưng mà đồng thời trong Kinh Kịch, màu trắng chủ đạo trên mặt thể hiện là kẻ gian thần, xu nịnh. Thấy nó đánh nhau ghê chưa
Rốt cuộc là penis nghĩ gì khi tạo ra cái hình tượng này thế? Hay là ngu đến nỗi thích màu nào là quất luôn màu đó ?
Nguồn ảnh: Baidu
Bằng sự kết hợp giữa nghệ thuật diễn xuất, múa và âm nhạc, kabuki là môn nghệ thuật hết sức độc đáo và hiện được công nhận là một trong những loại hình kịch nghệ truyền thống vĩ đại của thế giới.
Cách trang điểm đặc trưng này của kịch Kabuki gọi là Kumadori (隈取り).
Nguồn: https://t.cn/A6Lrwewn
Hát bội của Việt Nam hoàn toàn không có cái kiểu vẽ mặt này. :)
2. Mão trong Kinh Kịch phần đắt nhất là đồng tâm kết, vì mão của Việt Nam mình không có cái đồng tâm kết.
(Hình mang ra so sánh là từ vở "Phong Tuyết Dạ Quy Nhân Hí Trang" + "Hồng Y Vũ" của diễn viên Dư Thiếu Quần.)
3. Dây của hát bội ngắn hơn của Kinh kịch chứ không dài như này.
Tóm lại cái dây cũng chả phải của văn hóa Việt Nam.
(Nguồn ảnh: https://t.cn/A6LrwewE)
4. Cái phần tóc giả này Trung Quốc gọi là "Lặc Đầu Thiết Phiến Tử" .
Lặc Đầu nghĩa là cái dây cuốn quanh đầu và kéo hai mắt xếch lên, còn Thiết Phiến Tử là phần tóc giả được điểm thêm châu, ngọc.
Thiết Phiến tử là đặc trưng thường thấy trong tạo hình vai đán của Kinh kịch.
Ở hát bội thì cái phần này nếu có thì cũng là vòng nhỏ hơn, và không có đính kim sa hột lựu như Trung Quốc.
Ngắn gọn là không phải của văn hóa Việt Nam.
(Nguồn ảnh:
https://t.cn/AiKrSCLp)
5. Cách trang điểm trong mv là của thời Đường, mấn của Việt Nam nhưng lại đi với Thiết Phiến Tử của Trung Quốc là cái thể loại quần què gì?
Hai cái chấm bên khoé miệng gọi là Diện Yếp và nó đếch liên quan gì tới văn hoá Việt.
(Bên trái là hình Nhiệt Y Trát, bên phải là từ mv của giÁm đỐc sÁnG tẠo)
6. Bonus tí là có bạn gửi cho tụi mình cái link order taobao quả mũ của anh Penis Đạo =)))))) Ai muốn mua có thể tham khảo nha =))))))
幅治这行话€TBB61VwGtis€转移至淘宀┡ē【绒球凤冠 新娘头饰 凤冠霞帔 中式婚礼 婚纱影楼摄影 艺术写真】;或https://t.cn/A6LrwewT 點£擊☆鏈バ接,再选择瀏覽→噐咑ぺ鐦
緮置这行话₳9vBn1Vwtd80₳转移至τáǒЬáǒ【戏曲头盔平天冠/戏具戏帽/婚纱聂影凤冠/穆桂英刀马旦七星额子】;或https://t.cn/A6LrwewR 嚸↑↓擊鏈ㄣ接,再选择瀏覽嘂..咑№亓
Xem bản dịch
7. Sau khi page này lên bài bóc anh Giám Đốc đạo nhái trang phục thì anh đã đáp trả rằng mình đang "Kết hợp nhiều nền văn hoá Á Đông khác nhau." Lươn lẹo giỏi lắm Tenis. Anh đã thích lươn lẹo thì tôi chiều, giờ tôi lại bóc tiếp việc anh bê y nguyên đồ từ Trung Quốc về đấy chứ có sáng tạo cái quái gì đâu. Kiểu này là đem về y chang chứ không phải "lấy chỗ này một ít, chỗ kia một ít" như anh đã nói, tự vả có vui không anh ?
Anh nói là mang văn hoá các nước kết hợp lại với nhau nhưng lại quên mất rằng trước khi kết hợp một thứ gì thì phải biết tôn trọng thứ đó. Việc giữ nguyên vẹn, chỉn chu một bộ trang phục cũng là biểu hiện sự trân trọng đối với văn hoá của một quốc gia. Anh cắt nát văn hoá của người ta, đồng thời cũng đang chà đạp lên chính văn hoá của đất nước mình, bất kể ai nhìn vào thì cũng đều phẫn nộ cả, nên là anh thôi cái trò đổi trắng thay đen đó đi Denis Đạo.
Chi tiết xem trong từng hình.
8. Cái mão bên nữ lỡ đạo rồi thì đạo luôn của nam cho công bằng.
Mua hàng Taobao thì cũng không mất bao nhiêu tiền cả.
Nguồn: Lấy hình trên Baidu nhưng không vô được bài viết gốc :((((
9. Đây là tạo hình "Đao Mã Đán" trong Kinh Kịch. Đao Mã Đán chỉ những nhân vật nữ mặc giáp phục, mang vũ khí, động tác biểu diễn vừa anh dũng thiện chiến, vừa duyên dáng mềm mại đầy nữ tính.
Tới bộ này cái mão không khác chút nào luôn, có điều anh chỉ bỏ đi cái Thiếp Phiến Tử của người ta thôi.
Còn cái nữa, như đã nói ở trên thì Đao Mã Đán là vai nữ nhưng lại do nam diễn vì trong Kinh Kịch có một cái gọi là "Càn Đán Khôn Sinh" (nữ diễn vai nam, nam diễn vai nữ) đây là nét đặc sắc độc nhất vô nhị của Hí kịch nói chung và Kinh kịch nói riêng. Nó là tài sản riêng có và là niềm tự hào của người dân Trung Quốc, ấy vậy mà anh Giám Đốc lại thản nhiên đem về, trộn cái độc đáo đó của người ta vào nồi lẩu của anh, dân Trung nó biết thì nó tế sống anh đấy.
Nguồn ảnh: Baidu
10. Poster
11. Cái cờ này gọi "Khốc Kỳ"
Tìm điểm khác nhau đi nào :)))
Cre: https://t.cn/A6Lrwewj
12. Đây là tạo hình của Hoa Kiểm. Hoa kiểm là một loại vai trong hí kịch , là vai nam có tính cách mạnh mẽ , thô bạo , thậm chí có thể là âm hiểm , hung ác.
Đầu đội mão Hoa Kiểm (chính trực, thẳng thắn). Sau lưng mang Khốc Kỳ (tướng quân đánh trận,anh dũng, thiện chiến). Cái mặt ấy, tuy rằng mình bóc ra được là của Kabuki, nhưng mà đồng thời trong Kinh Kịch, màu trắng chủ đạo trên mặt thể hiện là kẻ gian thần, xu nịnh. Thấy nó đánh nhau ghê chưa
Rốt cuộc là penis nghĩ gì khi tạo ra cái hình tượng này thế? Hay là ngu đến nỗi thích màu nào là quất luôn màu đó ?
Nguồn ảnh: Baidu
Biết Lee Min Ho từ cả một "thập kỷ" trước, thích anh thì từ vài năm trước, nhưng yêu mến anh một cách cuồng nhiệt, lại chỉ mới từ khi Quân Vương Bất Diệt khởi đầu.
Khác với mọi người, thích anh qua những bộ phim đình đám: Vườn Sao Băng, Những Người Thừa Kế..., những phim này mình lại không xem. Lâu nay gu xem phim của mình rơi vào nghịch lý: phim càng nổi càng hot dân tình càng bàn luận càng không xem, như thời 2013 Những Người Thừa Kế, 2014 Vì Sao Đưa Anh Tới, hay 2016 Hậu Duệ Mặt Trời.
Cho đến nay, chỉ có "Vì Sao Đưa Anh Tới", mình đã xem vào 2017, sau 3 năm hết "sốt", 2 phim còn lại vẫn chưa xem.
Bộ phim đưa mình đến với cảm giác chuyển từ "hổng có cảm tình" đến thích đối với Min Ho, là Thần Y.
Có thể nói, gu của mình "lạ".
Thần Y bị chê tơi tả, vậy mà xem, mình vẫn thấy hay. Xem nhiều năm rồi, nên chi tiết không nhớ rõ, chỉ nhớ nội dung chính. Vì thế, trong thời gian "đợi" Quân Vương Bất Diệt, mỗi ngày xem lại vài tập "không lướt chi tiết nào" của Thần Y lần nữa. Lần này, cảm giác hình như còn cuồng hơn lần đầu tiên.
Thích đại tướng Choi Young, thích cô bác sĩ Eun Soo của chị Kim Hee Sun.
Tuy là khoảng cách 10 tuổi, nhìn Hee Sun cũng "chững" hơn Min Ho rất nhiều, không như với "Nàng tiên cá" Jun Ji Hyun (dĩ nhiên, vì Ji Huyn chỉ hơn Min Ho 6 tuổi), à, tuy vậy, từ lần xem đầu tiên nhiều năm trước, mình vẫn thích cặp đôi Choi Young Eun Soo rồi.
Nội dung Thần Y với mình là hay. Chỉ có điều kịch bản "thần hóa" lão nhân vật phản diện - ông Đại Quân gì đó, Ki Cheon thì phải. Ổng là thiên hạ vô địch, nam chính Choi Young không phải đối thủ của ổng trong trận quyết đấu sinh tử.
Cái kết cũng hơi ức chế, rốt cuộc Choi Young chết hay không? Mình thì hy vọng chàng ấy còn sống. Nhưng với những phim để cái kết mở, thì mình không chắc chắn, sợ là chàng ấy đã chết trong trận quyết đấu. Để xem lại lần nữa, xem suy nghĩ có khác đi không.
Cảm thấy biết anh quá sớm, nhưng "yêu" anh quá trễ. Trong tâm trí vẫn là hình ảnh "nhìn thấy ghét" của Koo Jun Pyo trong Vườn Sao Băng của anh. Thuở 2010 ấy, phim chiếu suốt, bạn bè bàn tán suốt, mà hễ mở tivi lướt thấy phim chuyển kênh liền. Cảm giác "thấy ghét" này hổng lý giải được nha.
10 năm thời gian, không còn là thiếu nữ ở mặt tuổi tác, nhưng "tâm hồn thiếu nữ"thì thậm chí còn hơn trước. Ngày xưa trầm lặng ít nói bao nhiêu, so sánh, đôi khi những lời mình nói trong vòng 1 tháng, thuở 2010 ấy, không bằng độ "nhiều chuyện" 1 ngày của 2020.
Chắc vì thế, nên mới bỗng nhiên cảm thấy "cuồng" Lee Min Ho. Mình khác với mọi người, một khi đã yêu rồi, thì là mãi mãi, mặc dù trong lòng có rất nhiều "người yêu". "Người yêu đầu tiên" năm nay đã 58 tuổi, yêu mến "anh chú" ấy từ thuở mới 8 tuổi, 20 năm qua, vị trí dành cho anh chú vẫn không hề thay đổi.
Chiến dịch "cày tất cả các phim" của Min Ho đang bắt đầu. Đã cày là không bỏ lỡ chi tiết nào hết. Đang nghĩ, giờ lựa hình anh đi rửa, bỏ album rồi in cả poster lớn, làm vầy liệu có "lố" quá hông ha? Không biết thế hệ 0X sau này có "mê" thần tượng theo kiểu ấy không, chớ 8X 9X tuổi teen thời xưa, thì sưu tập từng trang báo, từng hình ảnh trong các tạp chí, đâu dễ dàng tiếp cận thông tin mạng như 20 năm sau khi thế kỷ 21 bắt đầu này.
Bài viết dài ơi là dài, hổng biết có ai đọc không, nhưng viết để đăng Nhật kí của bản thân, viết cho thỏa nỗi niềm. Ngọn lửa mang tên Lee Min Ho đang sục sôi bùng cháy.
Chuẩn bị học tiếp tiếng Hàn nào. Ngưng gần 4 năm rồi. "Chăm chỉ" từ đó, đến giờ có khi đã nghe nói đọc viết lưu loát rồi hông chừng.
Sẽ có một ngày mục tiêu ấy trở thành hiện thực. ✌
10:03am - Fri, May 1, 2020.
#Lee Min Ho#*
#이민호#*
#사랑해#*
#愛在陽光燦爛時##李敏鎬#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, May 1, 2020#*
#10:03am#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
Khác với mọi người, thích anh qua những bộ phim đình đám: Vườn Sao Băng, Những Người Thừa Kế..., những phim này mình lại không xem. Lâu nay gu xem phim của mình rơi vào nghịch lý: phim càng nổi càng hot dân tình càng bàn luận càng không xem, như thời 2013 Những Người Thừa Kế, 2014 Vì Sao Đưa Anh Tới, hay 2016 Hậu Duệ Mặt Trời.
Cho đến nay, chỉ có "Vì Sao Đưa Anh Tới", mình đã xem vào 2017, sau 3 năm hết "sốt", 2 phim còn lại vẫn chưa xem.
Bộ phim đưa mình đến với cảm giác chuyển từ "hổng có cảm tình" đến thích đối với Min Ho, là Thần Y.
Có thể nói, gu của mình "lạ".
Thần Y bị chê tơi tả, vậy mà xem, mình vẫn thấy hay. Xem nhiều năm rồi, nên chi tiết không nhớ rõ, chỉ nhớ nội dung chính. Vì thế, trong thời gian "đợi" Quân Vương Bất Diệt, mỗi ngày xem lại vài tập "không lướt chi tiết nào" của Thần Y lần nữa. Lần này, cảm giác hình như còn cuồng hơn lần đầu tiên.
Thích đại tướng Choi Young, thích cô bác sĩ Eun Soo của chị Kim Hee Sun.
Tuy là khoảng cách 10 tuổi, nhìn Hee Sun cũng "chững" hơn Min Ho rất nhiều, không như với "Nàng tiên cá" Jun Ji Hyun (dĩ nhiên, vì Ji Huyn chỉ hơn Min Ho 6 tuổi), à, tuy vậy, từ lần xem đầu tiên nhiều năm trước, mình vẫn thích cặp đôi Choi Young Eun Soo rồi.
Nội dung Thần Y với mình là hay. Chỉ có điều kịch bản "thần hóa" lão nhân vật phản diện - ông Đại Quân gì đó, Ki Cheon thì phải. Ổng là thiên hạ vô địch, nam chính Choi Young không phải đối thủ của ổng trong trận quyết đấu sinh tử.
Cái kết cũng hơi ức chế, rốt cuộc Choi Young chết hay không? Mình thì hy vọng chàng ấy còn sống. Nhưng với những phim để cái kết mở, thì mình không chắc chắn, sợ là chàng ấy đã chết trong trận quyết đấu. Để xem lại lần nữa, xem suy nghĩ có khác đi không.
Cảm thấy biết anh quá sớm, nhưng "yêu" anh quá trễ. Trong tâm trí vẫn là hình ảnh "nhìn thấy ghét" của Koo Jun Pyo trong Vườn Sao Băng của anh. Thuở 2010 ấy, phim chiếu suốt, bạn bè bàn tán suốt, mà hễ mở tivi lướt thấy phim chuyển kênh liền. Cảm giác "thấy ghét" này hổng lý giải được nha.
10 năm thời gian, không còn là thiếu nữ ở mặt tuổi tác, nhưng "tâm hồn thiếu nữ"thì thậm chí còn hơn trước. Ngày xưa trầm lặng ít nói bao nhiêu, so sánh, đôi khi những lời mình nói trong vòng 1 tháng, thuở 2010 ấy, không bằng độ "nhiều chuyện" 1 ngày của 2020.
Chắc vì thế, nên mới bỗng nhiên cảm thấy "cuồng" Lee Min Ho. Mình khác với mọi người, một khi đã yêu rồi, thì là mãi mãi, mặc dù trong lòng có rất nhiều "người yêu". "Người yêu đầu tiên" năm nay đã 58 tuổi, yêu mến "anh chú" ấy từ thuở mới 8 tuổi, 20 năm qua, vị trí dành cho anh chú vẫn không hề thay đổi.
Chiến dịch "cày tất cả các phim" của Min Ho đang bắt đầu. Đã cày là không bỏ lỡ chi tiết nào hết. Đang nghĩ, giờ lựa hình anh đi rửa, bỏ album rồi in cả poster lớn, làm vầy liệu có "lố" quá hông ha? Không biết thế hệ 0X sau này có "mê" thần tượng theo kiểu ấy không, chớ 8X 9X tuổi teen thời xưa, thì sưu tập từng trang báo, từng hình ảnh trong các tạp chí, đâu dễ dàng tiếp cận thông tin mạng như 20 năm sau khi thế kỷ 21 bắt đầu này.
Bài viết dài ơi là dài, hổng biết có ai đọc không, nhưng viết để đăng Nhật kí của bản thân, viết cho thỏa nỗi niềm. Ngọn lửa mang tên Lee Min Ho đang sục sôi bùng cháy.
Chuẩn bị học tiếp tiếng Hàn nào. Ngưng gần 4 năm rồi. "Chăm chỉ" từ đó, đến giờ có khi đã nghe nói đọc viết lưu loát rồi hông chừng.
Sẽ có một ngày mục tiêu ấy trở thành hiện thực. ✌
10:03am - Fri, May 1, 2020.
#Lee Min Ho#*
#이민호#*
#사랑해#*
#愛在陽光燦爛時##李敏鎬#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, May 1, 2020#*
#10:03am#*Diary. https://t.cn/R2WJvx9
Trong một buổi diễn thuyết vào đầu năm học, Brian Dison - tổng giám đốc của tập đoàn Coca Cola đã nói chuyện với sinh viên về mối tương quan giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người.
Cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên: công việc, gia đình, sức khỏe, bạn bè và tinh thần.
Công việc là một quả bóng cao su, khi bạn làm rơi xuống đất nó sẽ nẩy lên lại.
Nhưng còn bốn quả bóng kia đều là những quả bóng thủy tinh. Nếu bạn lỡ tay đánh rơi, chúng sẽ bị trầy xước, có tỳ vết, bị nứt, hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn hãy hiểu điều đó để cố gắng phấn đấu giữ sự quân bình trong cuộc sống của bạn.
Phải làm thế nào đây?
Bạn đừng tự hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người khác vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi chúng ta là một cá nhân đặc biệt.
Bạn chớ đặt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì tốt nhất cho chính mình.
Chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn phần nào sẽ mất đi ý nghĩa.
Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảng khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình.
Chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc, mà nó chỉ thật sự trở nên bế tắc khi ta thôi không cố gắng nữa.
Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những cơ hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm.
Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là níu giữ thật chặt. Còn phương cách tốt nhất để giữ được tình yêu là bạn hãy chắp cho nó đôi cánh.
Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình đang sống mà còn có khi quên cả nơi mình định tới.
Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấy mình được đánh giá đúng.
Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng, nó là kho báu mà bạn luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng.
Bạn chớ phí phạm thời giờ hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không bao giờ lấy lại được.
Cuộc đời không phải là đường chạy.
Nó là một lộ trình mà bạn phải thưởng thức từng chặng đường mình đi qua.
Cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên: công việc, gia đình, sức khỏe, bạn bè và tinh thần.
Công việc là một quả bóng cao su, khi bạn làm rơi xuống đất nó sẽ nẩy lên lại.
Nhưng còn bốn quả bóng kia đều là những quả bóng thủy tinh. Nếu bạn lỡ tay đánh rơi, chúng sẽ bị trầy xước, có tỳ vết, bị nứt, hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn hãy hiểu điều đó để cố gắng phấn đấu giữ sự quân bình trong cuộc sống của bạn.
Phải làm thế nào đây?
Bạn đừng tự hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với người khác vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau. Mỗi chúng ta là một cá nhân đặc biệt.
Bạn chớ đặt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì tốt nhất cho chính mình.
Chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn phần nào sẽ mất đi ý nghĩa.
Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sống cuộc đời mình trong từng khoảng khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình.
Chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc, mà nó chỉ thật sự trở nên bế tắc khi ta thôi không cố gắng nữa.
Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những cơ hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm.
Bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là níu giữ thật chặt. Còn phương cách tốt nhất để giữ được tình yêu là bạn hãy chắp cho nó đôi cánh.
Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình đang sống mà còn có khi quên cả nơi mình định tới.
Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấy mình được đánh giá đúng.
Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng, nó là kho báu mà bạn luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng.
Bạn chớ phí phạm thời giờ hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không bao giờ lấy lại được.
Cuộc đời không phải là đường chạy.
Nó là một lộ trình mà bạn phải thưởng thức từng chặng đường mình đi qua.
✋热门推荐