#我們最美的時光#*
Đếm ngược thời gian cho đến 5 tháng 5.
Chỉ còn thêm tối mai nữa.
Mỗi ngày thời gian trôi từng chút, từng chút.
Sắp tới, sẽ có những niềm vui nào cùng nhau?
Gần hay xa, mỗi một khoảnh khắc đều là một món quà may mắn, vì luôn bình an, khỏe mạnh, hạnh phúc nghĩ về nhau.
Bộ ảnh T6-9/4 dễ thương ở Cafe Chuyện. Nhanh thật, mới đó mà đã gần 1 tháng thời gian.
Nice Time! Love Moments! [心][太阳]
#碧水成仁#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, Apr 9, 2021#*Pics Des (2)
#Sat, May 1, 2021#*
10:53pm*Diary
***
Đếm ngược thời gian cho đến 5 tháng 5.
Chỉ còn thêm tối mai nữa.
Mỗi ngày thời gian trôi từng chút, từng chút.
Sắp tới, sẽ có những niềm vui nào cùng nhau?
Gần hay xa, mỗi một khoảnh khắc đều là một món quà may mắn, vì luôn bình an, khỏe mạnh, hạnh phúc nghĩ về nhau.
Bộ ảnh T6-9/4 dễ thương ở Cafe Chuyện. Nhanh thật, mới đó mà đã gần 1 tháng thời gian.
Nice Time! Love Moments! [心][太阳]
#碧水成仁#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Fri, Apr 9, 2021#*Pics Des (2)
#Sat, May 1, 2021#*
10:53pm*Diary
***
Nắm bắt từng phút giây trong suốt quãng thời gian bên nhau ấy. 7 ngày, thời gian trôi qua thật ý nghĩa. Nắm bắt, trân trọng và lưu giữ.
Chỉ có anh nói yêu mình, mình chưa hề nói với anh 3 từ ấy.
Cảm giác bản thân giống như Uông Tử Lăng, chờ đến một thời điểm thích hợp, mới dùng thật nhiều ngôn ngữ để nói cho anh nghe 3 tiếng quan trọng ấy.
Tình cảm của lúc này, của hiện tại, chính là đang đi trên con đường Tình yêu. Bản thân thật sự rất trân trọng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ thời gian để nói lên 3 chữ quan trọng kia.
Điều mà mình gởi trao, hồi đáp lại cho anh lúc này, là nụ cười, là sự quan tâm.
Có thể bước bên nhau đến bao lâu, thì cứ bước.
Hạnh phúc, là do cả hai cùng vun đắp.
Vẫn chờ đợi sự quan tâm, lo lắng, hy sinh của anh nhiều hơn. Bản thân, sẽ không đáp lại nhiều như thế. Không phải vị kỷ, chỉ là, khi nhìn lại, sẽ cảm thấy được yêu nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn, sẽ không phải đau khổ, chỉ có niềm vui, hạnh phúc!
Gần 6am, anh lại chở ra Bến xe miền Tây.
Lần chở của sáng nay - CN-21/3 và T3-2/3 - cách nhau 19 ngày thời gian, so với lần chở của đầu tháng 7 năm ngoái - T5-2/7/2020, thân phận, vai trò, cảm tinh, hoàn toàn thay đổi. Khi ấy chỉ mỉm cười tạm biệt, nay lưu luyến chẳng nỡ rời xa...
Sự thay đổi này, không ai có thể ngờ trước được. Là nhân duyên ư? Rốt cuộc Nguyệt Lão có ý định se duyên như thế nào? Phần duyên này, là do mình và người ấy cùng xây tiếp tục, hay do số phận đã sắp đặt?
Tình yêu không tin vào nước mắt.
Tình yêu là do bản thân trân trọng và nắm bắt.
Tình yêu là khúc nhạc du dương lại da diết chẳng nỡ rời xa.
Cứ đẹp mãi như thế nhé, chúng ta của hiện tại.
Bích Thủy - Thành Nhân. [抱一抱][心]
珍惜身邊的每一個人,珍惜自己的每一段時光。[太阳][鮮花]
#水仁間#*
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛不相信眼淚#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Mar 21, 2021#*5:47am
6:21pm*Diary
***
Từ tối CN-14/3 đến hôm nay T7-20/3 luôn có anh ở bên, cùng nói cười, trò chuyện, cùng đi ăn, dạo chơi, cùng đi Gia Kiệm, Tây Ninh, Bình Mỹ... Tất cả mọi thời gian, khoảnh khắc đều thật đẹp, và muốn lưu giữ mãi.
Những đoạn clip anh và mình cùng lưu giữ, những bức hình dễ thương, cũng chưa nói rõ hết được tất cả tình cảm mà cả hai cùng gởi trao cho nhau.
Anh là niềm vui, là sự lưu luyến của mình. Ở bên anh, cảm giác rất ấm êm, bình dị, là một điều gì đó rất nhẹ nhàng, an bình. Không cuồng nhiệt, nhưng chính là hạnh phúc mà mình mong ước có được mãi mãi.
Hồi chiều anh nằm nhẹ trên chân mình, vuốt nhẹ mái tóc anh, anh nói, có những lúc anh yếu đuối, muốn được như đứa trẻ. Mình nói, sau này, 40 tuổi, 50 tuổi, hay 70 tuổi, chỉ cần anh muốn, mình đều sẽ làm như vậy cho anh. Tự nhiên, nói đến lời hứa đến 70 tuổi, nước mắt trào ra... Anh nhìn thấy, không hiểu chuyện gì, lo lắng, lau nước mắt, hỏi mình sao vậy, anh nói sai điều gì?...
Không. Là ước mơ đến 70 tuổi, được bên nhau bình yên như hiện tại... Nghĩ đến tương lai ấy, nước mắt rơi. Nước mắt lại đang rơi lần nữa, giây phút này, khi anh đang đàn cho mình nghe, còn mình đang viết những dòng nhật kí này đây... [心]
#水仁間#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sat, Mar 20, 2021#*
10:54pm*Diary
Chỉ có anh nói yêu mình, mình chưa hề nói với anh 3 từ ấy.
Cảm giác bản thân giống như Uông Tử Lăng, chờ đến một thời điểm thích hợp, mới dùng thật nhiều ngôn ngữ để nói cho anh nghe 3 tiếng quan trọng ấy.
Tình cảm của lúc này, của hiện tại, chính là đang đi trên con đường Tình yêu. Bản thân thật sự rất trân trọng, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ thời gian để nói lên 3 chữ quan trọng kia.
Điều mà mình gởi trao, hồi đáp lại cho anh lúc này, là nụ cười, là sự quan tâm.
Có thể bước bên nhau đến bao lâu, thì cứ bước.
Hạnh phúc, là do cả hai cùng vun đắp.
Vẫn chờ đợi sự quan tâm, lo lắng, hy sinh của anh nhiều hơn. Bản thân, sẽ không đáp lại nhiều như thế. Không phải vị kỷ, chỉ là, khi nhìn lại, sẽ cảm thấy được yêu nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn, sẽ không phải đau khổ, chỉ có niềm vui, hạnh phúc!
Gần 6am, anh lại chở ra Bến xe miền Tây.
Lần chở của sáng nay - CN-21/3 và T3-2/3 - cách nhau 19 ngày thời gian, so với lần chở của đầu tháng 7 năm ngoái - T5-2/7/2020, thân phận, vai trò, cảm tinh, hoàn toàn thay đổi. Khi ấy chỉ mỉm cười tạm biệt, nay lưu luyến chẳng nỡ rời xa...
Sự thay đổi này, không ai có thể ngờ trước được. Là nhân duyên ư? Rốt cuộc Nguyệt Lão có ý định se duyên như thế nào? Phần duyên này, là do mình và người ấy cùng xây tiếp tục, hay do số phận đã sắp đặt?
Tình yêu không tin vào nước mắt.
Tình yêu là do bản thân trân trọng và nắm bắt.
Tình yêu là khúc nhạc du dương lại da diết chẳng nỡ rời xa.
Cứ đẹp mãi như thế nhé, chúng ta của hiện tại.
Bích Thủy - Thành Nhân. [抱一抱][心]
珍惜身邊的每一個人,珍惜自己的每一段時光。[太阳][鮮花]
#水仁間#*
#碧水成仁#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#碧水藍天#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛不相信眼淚#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sun, Mar 21, 2021#*5:47am
6:21pm*Diary
***
Từ tối CN-14/3 đến hôm nay T7-20/3 luôn có anh ở bên, cùng nói cười, trò chuyện, cùng đi ăn, dạo chơi, cùng đi Gia Kiệm, Tây Ninh, Bình Mỹ... Tất cả mọi thời gian, khoảnh khắc đều thật đẹp, và muốn lưu giữ mãi.
Những đoạn clip anh và mình cùng lưu giữ, những bức hình dễ thương, cũng chưa nói rõ hết được tất cả tình cảm mà cả hai cùng gởi trao cho nhau.
Anh là niềm vui, là sự lưu luyến của mình. Ở bên anh, cảm giác rất ấm êm, bình dị, là một điều gì đó rất nhẹ nhàng, an bình. Không cuồng nhiệt, nhưng chính là hạnh phúc mà mình mong ước có được mãi mãi.
Hồi chiều anh nằm nhẹ trên chân mình, vuốt nhẹ mái tóc anh, anh nói, có những lúc anh yếu đuối, muốn được như đứa trẻ. Mình nói, sau này, 40 tuổi, 50 tuổi, hay 70 tuổi, chỉ cần anh muốn, mình đều sẽ làm như vậy cho anh. Tự nhiên, nói đến lời hứa đến 70 tuổi, nước mắt trào ra... Anh nhìn thấy, không hiểu chuyện gì, lo lắng, lau nước mắt, hỏi mình sao vậy, anh nói sai điều gì?...
Không. Là ước mơ đến 70 tuổi, được bên nhau bình yên như hiện tại... Nghĩ đến tương lai ấy, nước mắt rơi. Nước mắt lại đang rơi lần nữa, giây phút này, khi anh đang đàn cho mình nghe, còn mình đang viết những dòng nhật kí này đây... [心]
#水仁間#*
#我們的璀璨時光#*
#月月年年不變#*
#水玲瓏#*
#心#*
#范成仁#*
#真愛無悔#*
#愛在陽光燦爛時#*
#Happy Everyday#*
#God Bless Us#*
#Sat, Mar 20, 2021#*
10:54pm*Diary
CÓ MỘT KIỂU TÌNH YÊU GỌI LÀ, DỪNG LẠI TẠI ĐÂY THÔI
Người đã từng thật lòng thích một ai đó là đã không còn cách nào để quay lại làm bạn như trước được nữa rồi. Bởi vì chỉ cần nhìn lại vài lần, là lại muốn có được. Cứ luôn thích cứng miệng không chịu nói, còn trái tim thì lại tựa viên kẹo ngọt. Vậy mà người mà bạn từng yêu rất sâu đậm ấy, vào ngày đẹp trời nói lời cáo biệt, sau đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của bạn mất rồi. Có một kiểu tình yêu được gọi là, dừng lại tại đây thôi...
Đã bao lần biến bản thân trở nên thật lạnh nhạt, để giấu đi những cảm xúc nỗi niềm không ai hay. Là bạn đã xóa phương thức liên lạc trước. Là bạn lựa chọn rời đi trước. Nhưng mà điều đó chẳng phải càng rõ ràng hay sao, đoạn tình cảm này là ai buông tay trước? Người ấy nhìn thấy nỗi tuyệt vọng trong mắt bạn, nhưng lại chẳng thể hiểu vì sao bạn thất vọng. Để rồi người tha thứ sau những lần thương tổn ấy, tập quen dần với những khó khăn sau này lại là bạn. Làm một người tự mình vượt qua những nỗi đau, nhưng ngày mà bạn đau khổ nhất ấy, thực sự ngày đó chẳng cần ai nữa rồi.
Vất bỏ tất cả những hồi ức, giấc mơ cũng thông suốt hơn. Đặt xuống tất cả những gì đã qua, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn. Không cần phải ruột gan bồn chồn lo lắng cho ai nữa, cũng không cần phải lựa lời hay dỗ dành ai nữa. Người ấy không nghĩ đến cảm nhận của bạn, bạn liền bỏ tôn nghiêm tự do của chính mình. Vãng hậu dư sinh, sơn thủy bất tương phùng, bất vấn cổ nhân trường dư đoản.
Có một số người, khó mà kìm nén tình cảm của mình. Nhưng có một tình yêu gọi là, dừng lại tại đây thôi. Có lẽ trên thế gian này, người thắng luôn là kẻ bạc tình, mà đa tình luôn bị vô tình làm cho phiền não. Chỉ cần bạn thật tâm cho đi, nhiều năm sau sẽ đột nhiên nhớ lại: Người phải bật khóc vì hối hận nhất định không phải là bạn. Dù bạn trải qua sơn hà vẫn sẽ luôn cảm thấy tình yêu thực sự tồn tại.
__________________________________
#Quán_Trà_Thứ_7
Người đã từng thật lòng thích một ai đó là đã không còn cách nào để quay lại làm bạn như trước được nữa rồi. Bởi vì chỉ cần nhìn lại vài lần, là lại muốn có được. Cứ luôn thích cứng miệng không chịu nói, còn trái tim thì lại tựa viên kẹo ngọt. Vậy mà người mà bạn từng yêu rất sâu đậm ấy, vào ngày đẹp trời nói lời cáo biệt, sau đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của bạn mất rồi. Có một kiểu tình yêu được gọi là, dừng lại tại đây thôi...
Đã bao lần biến bản thân trở nên thật lạnh nhạt, để giấu đi những cảm xúc nỗi niềm không ai hay. Là bạn đã xóa phương thức liên lạc trước. Là bạn lựa chọn rời đi trước. Nhưng mà điều đó chẳng phải càng rõ ràng hay sao, đoạn tình cảm này là ai buông tay trước? Người ấy nhìn thấy nỗi tuyệt vọng trong mắt bạn, nhưng lại chẳng thể hiểu vì sao bạn thất vọng. Để rồi người tha thứ sau những lần thương tổn ấy, tập quen dần với những khó khăn sau này lại là bạn. Làm một người tự mình vượt qua những nỗi đau, nhưng ngày mà bạn đau khổ nhất ấy, thực sự ngày đó chẳng cần ai nữa rồi.
Vất bỏ tất cả những hồi ức, giấc mơ cũng thông suốt hơn. Đặt xuống tất cả những gì đã qua, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn. Không cần phải ruột gan bồn chồn lo lắng cho ai nữa, cũng không cần phải lựa lời hay dỗ dành ai nữa. Người ấy không nghĩ đến cảm nhận của bạn, bạn liền bỏ tôn nghiêm tự do của chính mình. Vãng hậu dư sinh, sơn thủy bất tương phùng, bất vấn cổ nhân trường dư đoản.
Có một số người, khó mà kìm nén tình cảm của mình. Nhưng có một tình yêu gọi là, dừng lại tại đây thôi. Có lẽ trên thế gian này, người thắng luôn là kẻ bạc tình, mà đa tình luôn bị vô tình làm cho phiền não. Chỉ cần bạn thật tâm cho đi, nhiều năm sau sẽ đột nhiên nhớ lại: Người phải bật khóc vì hối hận nhất định không phải là bạn. Dù bạn trải qua sơn hà vẫn sẽ luôn cảm thấy tình yêu thực sự tồn tại.
__________________________________
#Quán_Trà_Thứ_7
✋热门推荐